Năm 332 trước Công nguyên, Alexandre le Grand xâm chiếm Ai cập. Từ đó Ai Cập chịu ảnh hưởng của văn hóa Hy lạp trong ba thế kỷ. Trong thời kỳ đó, Khoa học có nhiều tiến bộ lớn, đặc biệt nhất là ngành Thiên văn và Toán. Trong số đó, có : Aristarque de Samos:
Ông phát biểu giả thuyết trái đất tròn và chứng minh bằng những nghiên cứu thiên văn (đáng kể nhất là cái bóng hình nón trên mặt trăng trong kỳ nguyệt thực)
Eratosthène.
Giám đốc thư viện Alexandrie năm 236 TCN, nên ông đọc được tất cả kiến thức của thời ông.
Năm 205 TCN, ông đề nghị một phương pháp thuần túy hình học để tính chu vi trái đất
width=”51″>
Eratoshène quan sát thấy rằng bóng các vật ở những nơi khác nhau thì không giống nhau. Ðặc biệt ông so sánh những bóng ông đã quan sát giữa hai tỉnh Syène phía Nam và Alexandrie ở phía Bắc trong ngày Hạ chí (một trong hai lần trong một năm khi mặt trời ở xa xích đạo nhất về phía Bắc hoặc phía Nam. Ðiểm chí: Summer solstice: Hạ chí là 21/06 ở Bắc bán cầu. Winter solstice: Ðông chí, tức là ngày 22/12 ở Bắc bán cầu).
Tại Syène, buổi trưa, mặt trời ngay đỉnh đầu, có nghĩa là vật sẽ không có bóng. Erathosthène quan sát thấy rằng các tia nắng đến tận đáy giếng.
Eratosthène dùng hai số đo trên để tính chu vi trái đất:
1) Ông dùng thước đo ruộng đất để đo khoảng cách (hình vòng cung) giữa hai thành phố (Syène và Alexandrie) và được 5000 stade (đơn vị độ dài cổ Ai Cập khoảng 157 mét)
Bâtiment: Kiến trúc, nhà cửa; Rayons du Soleil: Tia sáng mặt trời; Puits de Syène: Cái giếng ở tại tỉnh Syène; Équateur: Xích đạo; Ombre = Bóng; Pôle Nord : Bắc cực
Biết rằng 1 stade = 157 m, suy ra chu vi trái đất là
257.000 x 157 = 40349000 m, nghĩa là 40349 km.
Mặc dù sự đo đạc ngày xưa không được đúng lắm, nhưng kết quả của Eratosthène tương đối chính xác so với số đo ngày nay: 40074 km