Leonid Kantorovich (1912-1986) là người Nga – Xô Viết duy nhất được giải Nobel về Kinh tế. Ông là thần đồng, bảo vệ luận án tiến sĩ (candidat) về toán từ năm 1930 khi ông mới có 18 tuổi. Ông làm đủ thứ toán ứng dụng, đặc biệt là các vấn đề tối ưu hóa, dẫn Kantorovich đến việc ứng dụng tối ưu trong kinh tế. Chính vì các công trình này ông được giải Nobel cùng với Tjalling Koopmans năm 1975. Những nghiên cứu tối ưu dẫn Kantorovich đến việc nghiên cứu về giá cả, biến động giá cả, và “optimal utility”.
Nhưng những lý thuyết này lại “sặc mùi tư bản”, được coi là phản động, trái ngược với học thuyết Marxist về giá trị của lao động. Bởi vậy Kantorovich suýt bị đi tù 2 lần dưới thời Stalin ! Điều khiến cho Kantorovich thoát được đi tù, là người ta cần ông trong nhiều việc tính toán qui hoạch. Điều này cũng tương tự như các nhà vật lý Xô Viết không bị đi tù dưới thời Stalin tuy rằng nguyên lý bất định của vật lý lượng tử phản lại triết học Marx-Lenin, vì Stalin cần có người làm bom nguyên tử.
Thời Leningrad (Saint Petersbourg) bị phong tỏa trong Chiến tranh Thế giới lần thứ 2, Kantorovich được giao nhiệm vụ đảm bảo an toàn và tính toán tối ưu cho đường máu tiếp vận (đoàn xe tải nhỏ chạy trên sông băng), và sau đó được tặng thưởng các huân chương chiến công nhờ thành tích này.
Năm 1971 Kantorovich trở thành Viện trưởng một Viện Nghiên cứu toán Kinh tế ở Moscow được lập ra “cho” ông.