Georg Ferdinand Ludwig Philipp Cantor (3 tháng 3 năm 1845 – 6 tháng 1 năm 1918, Halle) là một nhà toán học người Đức. Ông là người nổi tiếng vì đã tạo ra lý thuyết tập hợp, lý thuyết trở thành một lý thuyết nền tảng trong toán học.
Tiểu sử
Georg Cantor sinh tại Sankt-Peterburg trong một gia đình có bố là thương gia, mẹ là một nghệ sĩ. Tài năng và lòng say mê toán học của ông đã được hình thành từ rất sớm. Sau khi tốt nghiệp phổ thông một cách xuất sắc, ông ôm ấp hoài bão đi sâu vào toán học. Ông không đi theo ước nguyện của bố (làm một kỹ sư, nghề kiếm được rất nhiều tiền vào thời bấy giờ) mà lại đi chuyên tâm nghiên cứu toán học.Sau khi thuyết phục được cha của mình, ông đã viết thư gửi cho bố đại ý như sau:”Con rrats sung sướng vì cha đã đồng ý cho con theo hoài bão ấy”.
1867, ông bảo vệ thành công luận án tiến sĩ tại trường Đại học Berlin. Từ năm 1869 đến năm 1905, ông tham gia giảng dạy ở trường Đại học Halle. Ông là người sáng lập nên lý thuyết tập hợp nổi tiếng, một đóng góp to lớn vào cuộc cách mạng trong viết sách và giảng dạy toán.
1925, David Hilbert, một nhà toán học lỗi lạc của thế kỷ 20, đã nhận xét: “Tôi đã tìm thấy trong các công trình của ông vẻ đẹp của hoa và trí tuệ. Tôi nghĩ rằng đó là đỉnh cao của hoạt động trí tuệ con người”. Sức khỏe ông bắt đầu giảm sút từ năm 40 tuổi; thế nhưng, trong thời gian đó, ông vẫn hoàn thành được một số công trình toán học quan trọng. Ông mất ngày 6-1-1918 tại một bệnh viện ở Halle, thọ 73 tuổi.